Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 3

3:18 chiều – 13/01/2025

3.

Ngày hôm sau, tỉnh dậy với cảm giác toàn thân đau nhức mệt mỏi, tôi không yên tâm, liền lén lút trèo sang sân nhà lão Triệu lần nữa.

Nhưng khi vừa đặt chân xuống, tôi ngã khuỵu tại chỗ, không đứng dậy nổi, cả người run rẩy.

Xác lão Triệu đang ngồi trên ghế bành giữa sân, cúi đầu, đôi mắt trắng dã trừng thẳng vào tôi.

“Ma… ma quỷ!”

Từ đầu tới chân tôi lạnh buốt, miệng lắp bắp không rõ chữ.

Hồn ma oán của lão Triệu hóa thành ác quỷ, quay về đòi mạng tôi.

Mảnh đất tôi dẫm chặt tối qua đã bị xới tung, củ cải lẫn lộn với đất, như thể lão Triệu vừa từ dưới mồ chui lên.

Nhưng rất nhanh, tôi nhận ra “ác quỷ” này chỉ đứng yên nhìn tôi, không hề nhúc nhích.

Tôi đánh liều bước lại gần, đưa tay kiểm tra hơi thở của lão Triệu – không có.

Tôi sờ thử khuôn mặt tái xanh của lão – lạnh toát.

Chết rồi, chết thật rồi.

Xác nhận điều đó, sống lưng tôi lạnh buốt thêm.

Dẫu sao cũng chỉ là cái xác, còn tôi là người sống.

Chẳng còn cách nào khác, tôi cầm lấy xẻng, kéo xác lão Triệu trở lại hố, lấp đất lần nữa.

Lần này, để đảm bảo chặt hơn, tôi còn nhảy lên dẫm đất thật mạnh.

Tôi chạy như bay về nhà, toàn thân run lẩy bẩy.

Cái bà vợ đáng ghét nghe tôi kể xong, lại khóc lóc làm tôi càng bực mình. Cả đêm chập chờn mới thiếp đi.

Sang ngày thứ ba, những ám ảnh ấy vẫn bám lấy tôi, tôi lại trèo sang nhà lão Triệu.

Không ngờ, xác lão Triệu lại ngồi đó, trên ghế bành, trợn mắt nhìn tôi chằm chằm.

Tôi muốn phát điên…

Nhưng chẳng còn cách nào khác, tôi đành lặp lại mọi thứ: chôn xác lần nữa.

Ngày thứ tư, thứ năm, thứ sáu, ác mộng vẫn tiếp diễn.

Xác lão Triệu đã bắt đầu phân hủy, nhưng ngày nào cũng tự bò ra ngồi chờ tôi ở sân.

Thần kinh tôi sắp đứt, chắc chắn tôi bị ác quỷ bám theo. Không chỉ lo lắng sợ hãi, sự mệt mỏi về thể xác cũng dồn nén từng ngày, như muốn moi hết sinh lực của tôi.

Mỗi ngày, tôi đều ôm dao, cuộn chăn nằm co ro trên giường. Nhưng dù vậy, chỉ cần nghĩ đến xác lão Triệu cách một bức tường đang ngồi chờ tôi, là tôi lại sợ đến mức tè ướt quần.

Vợ nhìn tôi như vậy, vừa lau nước mắt vừa nói:”Hay là mình mời ông Tạ Lão Lục về trừ tà cho anh đi.”

Tạ Lão Lục là người chuyên làm nghề này. Trong làng, chuyện cưới hỏi, tang lễ, chọn ngày lành tháng tốt, trẻ con bị dọa cần gọi hồn, xây nhà mới cần xem phong thủy, hay gặp chuyện ma quái đều tìm ông ấy. Nhà nào cũng phải kính cẩn gọi một tiếng: “Thầy Tạ.”

Nói ra thì, vợ tôi với Tạ Lão Lục cũng có chút quan hệ bà con. Làm việc cho người nhà, Tạ Lão Lục chắc chắn sẽ tận tâm hơn.

“Được thôi.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ bảo đây là mấy chuyện mê tín dị đoan rồi đánh cho cô ta một trận. Nhưng bây giờ, khi thực sự bị thứ bẩn thỉu này bám theo, tôi cũng đành xem chết lành chữa ngựa què, không tin cũng phải tin.

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024