Chương 5
5.
Ngay sau khi cánh cửa chính đóng lại mạnh mẽ,
“BANG!” một tiếng vang lớn.
Cửa phòng ngủ bị hắn đá tung ra.
Hắn gầm lên giận dữ, loạng choạng chạy qua phòng khách, đá bay mọi thứ vật dụng vương vãi.
Tất cả những điều này, tôi đều nghe thấy rất rõ ràng.
Vì tôi không thực sự ra khỏi cửa mà nhân lúc hắn xông ra khỏi phòng ngủ, tôi trốn trong bếp.
Đèn phòng khách sáng rực, khiến người bình thường nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy mọi thứ.
Nhưng đèn bếp tắt, và cửa kính trượt sẽ như một tấm gương, che khuất tầm nhìn của hắn, trong khi tôi lại trốn ở góc xa nhất của bếp.
Hắn không thể nhìn thấy tôi. Đây là cách thoát thân tốt nhất của tôi. Không phải chạy trốn nhanh hơn hắn, mà là dẫn dụ hắn ra ngoài, rồi khóa hết cửa trong nhà và gọi cảnh sát.
Tôi nghe thấy hắn gầm lên, kéo cửa chính ra, bước ra ngoài.
Tiếng bước chân “thình thịch” dần xa. Nhưng ngay sau đó, tiếng bước chân lại dừng lại.
Sau đó, từng bước, từng bước, hắn lại quay trở về.
Tôi muốn đóng cửa, nhưng đã không kịp rồi. Hắn đã đi vào, rồi “két” một tiếng, đóng cửa lại.
“Anh… làm cái quái gì vậy?”
Hắn đột nhiên bắt đầu tự nói chuyện với mình.
“Đệt, mày không nói gì à?”
Tôi không biết hắn đang nói với ai!
Nhưng rất nhanh, một giọng nói sắc nhọn kỳ lạ khác vang lên.
Âm thanh ấy phát ra từ đúng vị trí của hắn.
Hoặc nói đúng hơn, giọng nói đó cũng là phát ra từ miệng hắn!
“Anh ngu quá.”
“Anh nói gì?” Giọng trầm khàn lập tức giận dữ hỏi lại.
Ngay sau đó, lại là giọng nói sắc nhọn:
“Nếu là tôi, tôi sẽ không xuống dưới, cô ta là người mù, dù nhanh cỡ nào, cũng không thể chạy qua chúng ta.”
Giọng trầm khàn: “Vậy cô ta… đang ở đâu?”
Giọng sắc nhọn cười khúc khích.
“Cô ta vẫn ở trong phòng này.”
Nói xong, bước chân vang lên, ngày càng gần.
“Tôi đoán… ở trong bếp.”
Hắn lao về phía cửa kính của bếp.
“Phải không, Du Tiểu Đào?”
Hắn có hai nhân cách. Một bên cực kỳ tàn bạo, bên kia lại cực kỳ thông minh. Tôi không thể chống lại, hoàn toàn không thể!
Không còn cách nào nữa…
Tôi sẽ chết!
Tôi sẽ chết!
…
Khi tên sát nhân dán mặt vào cửa sổ, tôi vô thức lùi lại, lưng đập vào bếp, tay đưa ra sau, sờ thấy cửa sổ bếp.
Lúc này tôi đột nhiên nhớ lại lời bạn trai đã nói.
“Giờ mấy đứa trẻ thật điên rồ. Lần trước anh thấy một đứa trẻ, nó chạy trên xà ngang ngoài tòa nhà của chúng ta, xà ngang bên ngoài tầng 25.”
Tôi hỏi anh ấy, xà ngang là gì.
“À, ngoài cửa sổ bếp của chúng ta, không phải mặt ngoài của tòa nhà sao, bên dưới có một xà ngang treo lơ lửng, chắc là dùng để làm cấu trúc ổn định, có thể nghiêng và nối vào thang máy.”
Có thể nối vào thang máy?
Có thể chạy thoát!
Nhưng tôi không thể nhìn thấy.
Anh ấy đã từng nói “dưới có xà ngang”, vậy có lệch trái hay lệch phải không? Xà ngang rộng bao nhiêu? Cách mép cửa sổ bao xa?
Tôi không biết gì cả.
Nhưng tên sát nhân đã mở cửa bếp, với tiếng cười sắc nhọn, từng bước tiến lại gần tôi.
Tôi không thể do dự, chỉ có thể cầm dao bếp và ném về phía hắn.
Lợi dụng cơ hội quay người nhảy ra ngoài cửa sổ.
Cuối cùng, tôi đã chạm chân xà ngang đó.
Tên s.át n.hân cũng ngay lập tức nhảy ra ngoài cửa sổ, đặt chân lên xà ngang.
Nhưng hắn đứng ở đó một lúc lâu, không tiến tới.
Bởi vì ở nơi này, hắn có thể nhìn thấy vực thẳm hai bên xà ngang, còn tôi thì không.
Vậy nên, hắn còn sợ hơn tôi.
Tôi không thể quay lại trong tòa nhà, tôi phải chờ hắn, chờ hắn ra tay với tôi trong tình thế nguy hiểm này.
Quả thật, khoảng một phút rưỡi sau, hắn đột nhiên lao tới.
Và tôi đang chờ khoảnh khắc này, lập tức nhảy về phía sau.
Hắn lao hụt, dưới chân có tiếng xước, như thể trượt chân, tiếp theo tôi nghe hắn kêu lên.
Âm thanh đó từ cao đến thấp, như thể đang rơi xuống.
Hắn, rơi xuống sao?
“… cứu tôi…”
Lúc này, giọng sắc nhọn lại vang lên.
Không, hắn vẫn còn sống!
“Đưa tôi lên, tôi sẽ… để cho cô c.hết nhanh hơn.”
Nói xong, hắn bắt đầu cười điên cuồng.
Hắn không hoảng loạn, có nghĩa là hắn có thể dễ dàng tự leo lên.
Tôi không còn do dự nữa, vội vã tìm kiếm đằng sau, nhanh chóng sờ thấy tường ngoài của tòa nhà, rồi leo vào cầu thang trong tòa nhà, quay lại đóng cửa sổ, khóa chặt lại.
“Du Tiểu Đào, cô làm tôi thất vọng quá…”
Tôi nghe hắn la hét bên ngoài cửa sổ. Ngay sau đó, hắn đập vỡ kính.
Không còn thời gian, tôi vội vã quay người chạy về phía lối thoát hiểm.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.