Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương cuối

11:43 sáng – 13/01/2025

11.

Mọi người trong làng đều gật đầu lia lịa đồng ý.
Ông tôi nói tiếp: “Không có chuyện gì thì giải tán đi, tối nay mọi người tập trung ở đầu làng.”
Vừa dứt lời, mọi người trong làng lập tức tản ra ai về nhà nấy.
Cổ tay của ông tôi vẫn tiếp tục rỉ m.áu, ông có vẻ không cảm thấy đau đớn, biểu cảm rất đờ đẫn.
Bà tôi nói: “Ông già, buộc vết thương lại đi.”

Bà tôi hỏi: “Ông già, ông nói cái gì vậy?”
Ông tôi có lẽ đã nghĩ ra chuyện gì rất nghiêm trọng lập tức tói: “Nhanh lên! Tối qua bắt Trần Lão Thất, người trong làng hầu như ai cũng bị thương rồi, các người mau đi đi.”
Khi ông nói xong, đôi mắt ông trở nên đỏ như m.áu, ánh nhìn rất kỳ lạ.

Bà tôi mắt đỏ hoe, nước mắt ngấn đầy trong mắt, bà nói: “Ông già, ông…”
Bà tôi không nói được gì, nước mắt cứ lăn dài xuống má, ông tôi đỏ cả mắt, không nói gì thêm, bà tôi dẫn tôi ra khỏi sân vội vã đánh xe lừa đi.
Xe lừa di chuyển ra ngoài sân, tôi quay đầu nhìn ông, ánh mắt ông trở nên trống rỗng, bà tôi bảo tôi lễ ba cái trước ông.
Tôi quỳ trên xe lừa, lạy ông ba cái.
Xe lừa đi rất chậm, bà tôi không ngừng thúc giục con lừa đi thật nhanh, nhà tôi gần đầu làng, rất nhanh đã ra khỏi làng đi vào đến núi.
Chúng tôi vượt qua hai ngọn núi, xe lừa đi xuốt cả đêm đến khi trời gần sáng mới đến thành phố.
Bà tôi dẫn tôi vào thành, rồi từ đó không quay lại nhà cũ nữa. Sau này tôi nghe nói, cả làng chúng tôi không còn ai, trở thành làng hoang, tôi không bao giờ gặp lại ông tôi nữa.
– HÊT –

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024