Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 10

11:42 sáng – 13/01/2025

10.
Bà tôi không nói gì, bà đứng lên ghế, nâng tôi lên thật cao.
Tôi phải tốn rất nhiều sức mới trèo được lên xà nhà.
Tôi có thể cảm nhận được lòng bàn tay bà đã đầy mồ hôi.

Thấy bà tôi không trả lời, cha Trương Sơn bắt đầu dùng sức đá vào ngưỡng cửa.
“Rầm rầm rầm…”
“Rầm rầm rầm… rầm rầm rầm…”
“Rầm rầm…”
Tiếng đá cửa liên tục vang lên, làm người ta không khỏi hoảng sợ.

Cha ta mất kiên nhẫn, lại tiếp tục mạnh chân đá ngưỡng cửa.
“Rầm rầm rầm…”
“Rầm rầm…”
“Rầm”
Khoảnh khắc cánh cửa mở, tôi cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Cha Trương Sơn đứng ở cửa, gương mặt xám xịt, trông không giống người sống, không có chút hơi thở sinh khí nào.

Ông trợn trừng đôi mắt, ánh mắt đỏ ngầu như sắp rơi ra ngoài, trông cực kỳ đáng sợ.

Tôi từng nghe các cụ trong làng nói, để đối phó với người c.hết sống lại, phải khiến họ nhận ra mình đã c.hết. Khi họ biết mình đã c.hết, oán khí sẽ tiêu tan.
Sắc mặt cha Trương Sơn dần trở nên khó coi, ông ta dùng tay sờ đầu mình, và trên tay đã dính đầy m.áu.
“Rầm”
Từ khóe mắt cha Trương Sơn chảy ra hai dòng m.áu, biểu cảm trên mặt kinh hãi, như thể ông đã bị dọa c.hết khiếp.
Bà tôi vội vàng lấy từ tủ ra ba nén hương, châm lửa rồi cắm vào miệng cha Trần Sơn. Đợi đến khi ba nén hương cháy hết, đôi mắt của ông ta mới khép lại.
Bà tôi thở phào một hơi, trán đẫm mồ hôi lạnh.

Không biết bao lâu sau, trời đã sáng.
Bà tôi dẫn tôi đi tới đầu làng.
Chỉ thấy Trần Vọng bị treo trên cây liễu ở đầu làng, người đã c.hết. Trên cổ anh ta có hai lỗ máu, vừa nhìn đã biết là bị Trần Lão Thất cắn c.hết.
Mọi người ở đầu làng nhìn nhau không nói gì, ai nấy đều im lặng.

Khi ông nói câu này, tôi nhìn thấy m.áu đang chảy nhỏ giọt từ cổ tay ông – ông bị thương.

Bà vừa dứt lời, Trương Sơn đã trợn tròn mắt, vội vàng chạy về nhà tôi.
Người trong làng cũng nối đuôi theo sau.
Liên tục mấy ngày nay đều có người c.hết, khiến ai nấy đều hoảng sợ, lòng người bấn loạn.
C.hôn cất Trần Vọng và cha của Trương Sơn xong, ông tôi ngồi trên ghế đẩu, rít điếu thuốc lào, đôi mắt đỏ hoe.

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024