Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 3

5:53 chiều – 13/01/2025

3.

Dưới màn sương khói mờ ảo lúc ẩn lúc hiện, tôi đang cảm thấy mừng trong bụng là có người, tôi đứng lên đang định chạy đến để hỏi thăm họ xem có biết thôn tôi ở không, nhờ họ chỉ đường về nhà giúp, hoặc ít nhất thì cũng có thể hỏi được thông tin gì đó để có thể tìm được đường về nhà
Họ càng tiếng lại gần, gió thổi lại càng mạnh hơn, 1 cơn gió thổi làm bay rèm cửa trong kiệu, tôi nhìn thấy mặt cô dâu trong kiệu.

Không thể nào, theo phản xạ tôi lùi mình về sau mấy bước, người ngồi trong kiệu hoa chính là người phụ nữ ma mà tôi thường xuyên nhìn thấy khi ở nhà.

Là chuyện gì đây tôi thấy đầu óc mình ong ong lại không thể suy nghĩ j thêm. Đột nhiên có một màn khói bay đến làm tôi dần dần vào trạng thái mơ màng rồi không còn biết chuyện j xảy ra tiếp theo nữa

Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở trong một hang núi, đầu đau như búa bổ.

Tôi nhìn thấy cô dâu áo đỏ đang đứng từ xa ngoài cửa hang núi, tôi lồm cồm bò dậy chạy ra khỏi hang núi tối tăm.

Tôi muốn đuổi theo người phụ nữ kia hỏi chuyện, dù sao tôi cũng thường xuyên nhìn thấy ma từ bé, nên tôi không còn quá sợ hãi.

Tôi chạy đuổi theo người phụ nữ đang đi xa dần, đoàn rước dâu có vẻ như đang ngồi nghỉ ngơi ở cạnh đó
Về đêm gió thổi càng mạnh và lạnh lẽo hơn rất nhiều, tôi cứ mải miết đi theo người phụ nữ chạy ra con đường đất bên ngoài núi.

Con đường này rất nhiều đá lởm chởm, 1 bên là xườn vách núi, 1 bên là vực, con đường này có lẽ là rất ít khi có người qua lại
Trời tối không nhìn rõ đường đi, đột nhiên tôi vấp phải 1 thứ gì đó ngã về phía trước.

Tay tôi cầm được giống như một thanh củi trên mặt đất, tôi cảm thấy người đau ê ẩm như nằm lên những que củi cứng ngắc.

Ngẩng mặt lên tôi nhìn khắp nơi cũng không thấy người phụ nữ kia đâu nữa, tôi cầm khúc củi mà tay tôi vồ phải trên mặt đất lê trước mặt
Quá kinh hãi khi nhìn rõ thì đó không phải là khúc củi và chính là 1 đoạn xương chân người, tôi nhìn xuống phần dưới chỗ tôi ngã lên thì là rất nhiều bộ xương đang rải rác khắp xung quanh chỗ tôi ngã xuống.

Tôi đè lên những đoạn xương xườn mà tôi cứ nghĩ là những cành cây cứng ngắc chọc vào người tôi.
Người tôi run rẩy bò đứng dậy nhưng lúc đó chân tôi cảm thấy mềm nhũn không thể đứng đi tiếp được nữa, nhưng dù không đi được thì cũng phải bò phải làm mọi cách nào đó để lết được ra khỏi cái chỗ này.

Chạy được mấy bước thì tôi khựng lại vì nhìn thấy những hòm gỗ đã mục nát rải rác, có trống, có kèn đã bị rỉ theo thời gian, bên cạnh là chiếc kiệu hoa màu đỏ cũng đã mục rách nhưng tôi thấy hình dạng rất giống với kiệu hoa khiêng cô dâu mà lúc nãy tôi nhìn thấy

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024