Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 1

5:45 chiều – 13/01/2025

Tôi là 1 đứa trẻ sinh ra bởi 1 người đã chết, nửa người nửa ma, duy trì sự sống bằng việc hấp thụ dương khí của mặt trời
1.
Vùng núi nơi tôi sống nhà nhà rất thưa thớt, muốn đi từ thôn này sang thôn bên phải đi qua 1 dãy núi hiểm trở, đường đất khó đi gập gềnh, dân giữa các thôn rất ít khi qua lại, muốn đi sang thôn bên phải đi qua 1 dãy núi đường đất rất hiểm trở gập ghềnh mất nửa ngày mới đến nơi được
Tên tôi là Tiểu Bạch từ khi tôi sinh ra đã không giống với những đứa trẻ khác.

Tôi có 1 cơ thể rất lạnh và trắng toát, mỗi sáng cha đều bế tôi phơi nắng nói rằng để hấp thụ dương khí của mặt trời, khi đó tôi cũng ko biết lý do là tại sao.

Chỉ biết cơ thể tôi rất lạnh và hàng ngày phải hấp thụ ánh mặt trời để cơ thể trắng toát của tôi được ấm như nhưng đứa trẻ bình thường khác
Gia đình tôi là gia đình rất khá giả trong thôn có thể nói là gia đình phú hộ giàu có.

Trong gia đình ông nội và cha cũng rất cưng chiều vì tôi còn được coi là cháu đích tôn trong nhà.

Từ khi còn nhỏ tôi đã có thể nhìn thấy những hồn ma xung quanh, lần đầu khi nhìn thấy sự tồn tại của những con ma đó thực sự rất kinh hãi, có những con ma chết do treo cổ tự tử, lưỡi luôn lè ra, có con thì lại bị móc mắt máu chảy ra từ 2 hốc mắt, có những con ma bị moi gan lấy mật, có những con ma bị đá đè, cũng có những con thì bị dìm chết…

Họ đều là những con ma chết do oan ức mà ko thể siêu thoát nên vẫn còn luẩn quẩn ở trần gian muốn tìm cơ hội báo thù hoặc làm những điều chưa hoàn thành trong khi còn sống.

Họ luôn bám lấy tôi muốn nhờ tôi thực hiện những nguyện vọng của họ.

Nhưng ngoài những con ma trông kinh hãi như họ ra còn có 1 người phụ nữ rất kỳ lạ luôn mặc bộ quần áo hỷ phục màu đỏ, chính là bộ quần áo mà ngày kết hôn các cô dâu hay mặc bộ váy màu đỏ rất rực rỡ, trang điểm đậm luôn đứng nhìn tôi từ xa và mỉm cười.

Ban đầu tôi còn thấy những con ma này rất phiền phức, nhưng sau dần tôi đã dần quen và chấp nhận với điều đó.

Họ luôn nói tôi và họ giống nhau
“ Cháu cũng như bọn ta…ha ha ha ” rồi cười sằng sặc rất ma quái
Ban đầu tôi còn không hiểu được lời nói của bọn họ như vậy là có ý gì, tôi có vài lần hỏi cha mình là vì sao tôi lại không giống những đứa trẻ khác, vì sao cơ thể của tôi lại trắng toát và luôn lạnh lẽo như vậy, vì sao tôi thường xuyên phải phơi nắng, và còn nữa, vì sao tôi chưa nhìn thấy mẹ bao giờ, …
Nhưng cha tôi chỉ luôn mang ánh mắt u buồn và trả lời tôi
“ Mẹ đã mất từ khi con sinh ra do khó sinh”
Tôi đã chấp nhận với điều đó và cứ thế lớn lên, ngoài việc phải thường xuyên phơi nắng và những con ma thường xuyên quấy nhiễu đòi chơi cùng, nhờ làm giúp cái này cái kia thì tôi cũng lớn lên như bao đứa trẻ bình thường khác, cuộc sống cứ trôi qua như vậy

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024