Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương cuối

6:04 chiều – 13/01/2025

Từ đó ta luôn dành thời gian để chăm sóc mẹ con nhiều hơn, biết mẹ con vào ban đêm phải uống máu gà trống tươi để duy trì sự sống, nhưng ta đã giả vờ coi như không hề nhìn thấy
Một ngày ông nội cũng đã tình cờ nhìn thấy việc mẹ con uống máu gà vào ban đêm, đã nói lại với ta, khi đó ta đã kể lại toàn bộ câu chuyện cho ông nội của con nghe, ông cũng vì có đứa cháu đích tôn mà đối xử với mẹ con rất tốt
Ngày sinh con cũng đến lúc đó là giờ tý giữa đêm khuya, mẹ con chuyển dạ, bà đỡ đẻ cũng đã được sắp xếp từ trước đó vài ngày, mọi chuyện được làm tuyệt đối bí mật, khi con cất tiếng khóc trào đời, cơ thể mẹ con đã dần tan biến rồi biến mất, từ đó ta không còn nhìn thấy nàng ấy nữa”
Tôi thấy cha tôi rất đau lòng khi kể về chuyện này, tôi cảm nhận rằng cha rất yêu mẹ, và từ đó cha đã thay mẹ chăm sóc cho tôi rất tốt, ông ấy cũng không lấy thêm vợ lẽ, có lẽ là trong lòng ông ấy chỉ có duy nhất hình bóng của mẹ tôi

Tôi đưa ánh mắt nhìn ra sân, thấy mẹ đứng từ xa nhìn 2 cha con mỉm cười, bên cạnh còn có cả đoàn rước dâu, đứng vẫy tay với tôi, cảnh tượng này chỉ có một mình tôi nhìn thấy được
Có lẽ là sau khi tôi biết chuyện, mọi người cũng đã thanh thản, không còn phải lo lắng về tôi nữa, hôm nay cũng là ngày tôi tròn 16 tuổi rồi, tôi đã trở thành 1 đứa trẻ như bao đứa trẻ bình thường rồi, cơ thể không còn trắng bạch và lạnh như băng nữa
Có lẽ là như vậy, mẹ tôi và mọi người mới có thể an lòng mà siêu thoát rồi, thì ra là họ vẫn luôn không chịu siêu sinh, vẫn luôn theo dõi tôi từ xa là như vậy, có thể mọi người biết tôi sẽ sợ mà từ trước giờ không xuất hiện trước mặt tôi, chỉ có vài con ma đáng sợ luôn ở bên quấy rầy tôi, nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu sự quấy rầy ấy có khi là để cho tôi đỡ buồn khi chỉ được ở nhà không có bạn bè chơi cùng.
Tôi cũng đã hiểu, có lẽ mẹ và mọi người cố tình muốn dẫn tôi đến nhìn thấy cảnh tượng họ đã chết như thế nào để tôi biết tất cả sự hy sinh để tôi được sống như ngày hôm nay nên tôi phải biết trân trọng mạng sống của mình và sống thật tốt.
Mọi người vẫy tay với tôi rồi dần dần tan biến, tất cả đã siêu thoát cả rồi.
Mà cũng có thể là từ giờ phút này tôi đã trở thành một con người bình thường rồi, nên không còn nhìn thấy ma được nữa.
HẾT.

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024