Chương 1
1.
Bạn cùng bàn vì mang theo mùi hương quyến rũ bẩm sinh, nên không ít đàn ông tìm đến, thậm chí chưa bao giờ thiếu người.
Càng có nhiều người ngủ với cô ấy, mùi hương trên người cô ấy càng nồng nàn hơn.
Rồi một ngày, cô ấy c/hết, nhưng trên người tôi lại xuất hiện mùi xác thối.
Ông cửu thầy phong thủy nói rằng tôi đã bị thứ bẩn thỉu bám lấy, không sống nổi quá một ngày.1.
Trước đó, cậu đầu gấu trong trường lại kéo bạn cùng bàn của tôi vào nhà vệ sinh. Trước khi vào, cậu ta tiện tay ném cho tôi hai ngàn, bảo tôi đứng ngoài canh chừng.
Khi tôi đang đứng canh, thầy giáo chủ nhiệm đi ngang qua, hỏi tôi sao không đi học.
Tôi ấp úng không dám trả lời, đúng lúc này, từ trong nhà vệ sinh truyền ra tiếng rên rỉ đau đớn của bạn cùng bàn, lập tức để lộ ra mọi chuyện bên trong.
Thầy giáo chủ nhiệm mắng nhỏ một câu, rồi đẩy cửa bước vào. Tôi cứ nghĩ thầy ấy vào để cứu người, nhưng không ngờ vừa vào đã đóng sầm cửa lại.
Bên trong, tiếng khóc của bạn cùng bàn càng lớn hơn, mùi hương trên người cô ấy cũng càng đậm hơn.
Sáng hôm sau, bạn cùng bàn đã c/hết.
Th* t/hể của cô ấy bị treo t/rần t/rụi trên cột cờ, đối diện với tất cả mọi người đến trường.
Nhà trường nói cô ấy t.ự t.ử, muốn hạ th* thể cô ấy xuống, nhưng ngay lúc đó, t/hi t/hể cô ấy phát ra tiếng “bùm”, như một quả bóng nước vỡ tung.
Tất cả mọi người, bao gồm cả tôi, đều bị bắn đầy thứ nước hôi thối khắp người.
Mùi hôi thối này bám chặt vào da thịt, không thể rửa sạch.
Ông cửu thầy phong thủy nói, chúng tôi đã bị thứ bẩn ấy bám lấy.
“Xương hương hóa sát, bách quỷ bất hành. Các người đụng phải loại sát khí này, e rằng không sống nổi một ngày.”
Nghe nói sẽ c/hết, những người trước đó còn cười cợt về t/hi t/hể của bạn cùng bàn lập tức hoảng sợ, gào lên yêu cầu ông cửu tìm cách giải quyết.
Ông cửu không nói gì, đợi đến khi hiệu trưởng và những người khác nâng giá lên hai mươi vạn, ông mới chậm rãi mở lời: “Chuyện này quá lớn, một mình tôi không giải quyết nổi, phải nhờ một người hỗ trợ.”
“Cậu đi đi.” Ông cửu chỉ vào tôi.
Tôi giật mình hoảng hốt, theo phản xạ định từ chối, nhưng cậu đầu gấu đá mạnh vào chân tôi, khiến tôi không dám không đồng ý.
Đêm khuya, ông cửu xách theo một con gà trống lớn màu đỏ, dẫn tôi đến một nghĩa địa hoang phía sau núi.
Vừa đến nơi, con gà vốn im lặng bắt đầu vùng vẫy điên cuồng. Ông cửu lẩm bẩm vài câu gì đó, rồi rút dao cắt đứt khí quản con gà.
M/áu gà chảy lênh láng, nhưng lại tránh một tảng đá đen.
Ông cửu liếc nhìn, ném cho tôi một cái xẻng sắt, bảo tôi đào tảng đá đó lên.
Tôi đành làm theo. Tôi cứ nghĩ đào đá sẽ rất tốn sức, nhưng không ngờ, chỉ cần một nhát xẻng, tảng đá mềm nhũn như một khối thịt, lún xuống, m/áu đen từ bên dưới rỉ ra.
Tôi hoảng sợ hỏi: “Ông cửu, cái này…”
Ông cửu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, bảo tôi tiếp tục.
Tôi cắn răng, cố đào tiếp. Càng đào sâu, m/áu đen trào ra càng nhanh, lượng cũng ngày một nhiều, chỉ chốc lát đã làm ướt sũng đôi giày của tôi.
Cuối cùng, xẻng chạm phải thứ gì đó phát ra tiếng “cộp”.
Tôi cúi xuống nhìn vào hố, muốn biết rốt cuộc bên trong chôn thứ gì, nhưng vô tình ánh mắt liếc qua xung quanh, tôi sợ đến mức ngã ngồi xuống đất.
Không biết từ khi nào, xung quanh chúng tôi xuất hiện vô số điểm sáng màu xanh lục. Ban đầu, tôi cứ tưởng là ma trơi, nhưng nhìn kỹ lại, hóa ra đó là mắt của những con cáo.
Một con cáo có thể đáng yêu, nhưng hàng trăm hàng ngàn con tụ lại chỉ khiến người ta rùng mình sợ hãi.
Hơn nữa, trên đầu những con cáo này đều đội một mảnh xương sọ to bằng bàn tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào tôi.
Sắc mặt ông Cửu lập tức thay đổi, hoảng hốt nói:“Con bé đó rốt cuộc là ai? Sao lại có thể dẫn đến cảnh trăm cáo bái quan như thế này!”
Tôi sợ đến run rẩy, giọng run run hỏi ông Cửu:“Giờ phải làm sao đây?”
Ông Cửu đen mặt, bấm tay tính toán một lúc, rồi nghiến răng nói:“Đừng quan tâm đến chúng, tiếp tục đào! Nếu không, cả hai chúng ta đều c/hết ở đây!”
Cuối cùng, tôi đào được một mảnh vải trắng b/ẩn t/hỉu.
Khi cầm mảnh vải trắng đó lên, tôi ngửi thấy một mùi x/ác t/hối nồng nặc. Nhưng chẳng bao lâu sau, mùi đó biến thành một hương thơm quyến rũ, giống hệt mùi hương trên người bạn cùng bàn của tôi.
Đầu óc tôi bắt đầu mơ màng, cảm giác như bị kéo vào một biển mây, mềm mại và dễ chịu đến mức tôi không muốn tỉnh lại…
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.