9.
Tôi bước nhanh về nhà trước. Tam thúc của tôi cũng đang ở đó.
Thấy tôi, trên mặt họ thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Sao, sao mà…”
Tôi ngắt lời họ:
“Sao tôi còn sống, đúng không?”
“Tất nhiên là tôi phải sống rồi.”
“Nếu tôi không sống, làm sao tôi b/áo t/hù các người được?”
“Các người đã hại c/hết cha tôi.”
“Đối xử với tôi như một con chó, bắt tôi làm nô lệ bao năm nay.”
“Chuyện này, sao có thể để yên như vậy được?”
Tam thúc của tôi cau mày, giữa trán giật giật. Ông hét lớn với anh trai tôi:
“Chạy, chạy mau!”
Nhưng đáng tiếc, tất cả đã quá muộn.
Người phụ nữ ấy đã phá cửa xông vào, miệng cười khùng khục nhìn họ.
Mẹ tôi vội đứng chắn trước anh trai tôi.
Bà quỳ xuống, liên tục dập đầu van xin tôi:
“Hổ Tử, mẹ xin con, mẹ cầu xin con.”
“Cứu anh con với.”
“Nó là anh ruột của con mà.”
Tôi từ từ ngồi xổm xuống trước mặt mẹ, hỏi một cách bình tĩnh:
“Mẹ, tại sao mẹ lại đối xử với con như vậy?”
Tôi liếc nhìn anh trai mình:
“Anh ta là máu thịt của mẹ.”
“Con cũng vậy mà, tại sao mẹ lại đối xử với con như thế?”
Đột nhiên mẹ tôi phát điên, đẩy tôi ngã xuống đất:
“Mày không phải! Mày không phải!”
“Mày là thứ mà gã đó ép tao phải sinh ra.”
“Tao không muốn sinh mày, tao thật sự không muốn sinh mày.”
Tôi nhếch mép cười khẩy:
“Nếu có sự lựa chọn, con cũng không muốn được mẹ sinh ra đâu.”
“Nếu mẹ không muốn sinh con, tại sao lại lấy cha con?”
Trên gương mặt mẹ thoáng qua một tia oán hận:
“Vì Long Oa Tử cần một người cha, cần một thân phận danh chính ngôn thuận để đến với thế giới này.”
Long Oa Tử là tên của anh trai tôi.
Tôi nhắm mắt lại. Thì ra là vậy.
Sự thật còn ghê tởm hơn cả những gì tôi từng nghĩ.
Một chút tình cảm tôi còn sót lại với bà cũng tan biến.
Tôi đứng dậy, nhìn người phụ nữ đó rồi nói.
“Tôi không còn gì để hỏi nữa.”
“Làm phiền co rồi.”
“Đừng để họ c/hết quá dễ dàng.”
Người phụ nữ cười khùng khục.
Tôi xoay người, bước ra khỏi cửa.
—-
Đợi đến khi mọi người trong làng c/hết hết.
Tôi đi lách qua những x/ác c/hết rải rác đầy mặt đất, đi tới nhà ông lão què.
Ngôi làng thật yên tĩnh.
Mỗi đêm đều ồn ào náo nhiệt, lâu lắm rồi mới yên tĩnh đến vậy.
Khi tôi tới nơi, ông lão què đang thu dọn đồ đạc.
Thấy tôi, ánh mắt ông sáng lên:
“…”
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.