10.
“Mọi chuyện xong cả rồi chứ?”
Tôi gật đầu.
Tôi hỏi ông: “Ông định đi à?”
Ông lão què thở dài:
“Người trong làng này đều c/hết cả rồi.”
“Nơi đây giờ chẳng khác nào một ngôi làng m/a.”
“Ta không thể để cậu lớn lên ở một nơi như thế.”
“Ta muốn dẫn cậu đi cùng.”
Tôi gật đầu, từng chút một tiến lại gần ông lão què.
Rồi nhân lúc ông không để ý, tôi bất ngờ dùng sức mạnh ghim chiếc đinh gỗ đào vào đỉnh đầu ông ta.
Ông lão què thở hổn hển, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn tôi.
Tôi chợt nhớ đến những lời mà Thập Phương đã nói trước khi c/hết:
“Cậu nghĩ người đưa cậu chiếc ngọc bội đó thực sự muốn tốt cho cậu sao?”
“Cậu nghĩ chiếc ngọc bội đó là thứ tốt lành à, đồ ngốc?”
“Đó là Ngọc Tầm Long, thứ dùng để mượn xác hoàn hồn.”
“Đồ ngu, đừng để mình trở thành công cụ phục vụ cho kẻ khác!”
Lời Thập Phương nói đúng hay sai, tôi không rõ.
Tôi chỉ biết một điều: tôi không muốn mạo hiểm dù chỉ một chút.
Tôi chỉ muốn sống.
HẾT.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.