Chương 1
Tôi là một cô gái m.ù.
Trong tủ lạnh, tôi chạm phải t.hi t.hể của bạn trai mình.
Và có ai đó đang đứng phía sau lưng tôi.
Chờ đợi phản ứng của tôi.
1.
Tôi tên là Dư Tiểu Đào, 21 tuổi, là một… cô gái m.ù.
Năm 5 tuổi, tôi gặp t.ai n.ạn xe hơi, mảnh k.ính v.ỡ đ.âm vào mắt. Từ đó, dù ở nơi sáng sủa đến đâu, tôi cũng chỉ nhìn thấy bóng mờ.
Nhưng tôi đã nhanh chóng học được cách tự lập.
Năm 2019, tôi tìm được công việc làm nhân viên tổng đài và sống cùng bạn trai trong căn hộ ở Vọng Kinh.
Anh ấy giàu có, dịu dàng. Khi chạm vào gương mặt anh, tôi cảm nhận được sống mũi cao và đường viền hàm hoàn hảo.
Anh hoàn toàn có thể chọn một cô gái lành lặn hơn.
“Nhưng em biết không?” Anh từng nói với tôi như vậy, “Anh chỉ muốn được bảo vệ em thôi.”
Tôi thường cảm thấy biết ơn, rằng sau những bất hạnh trong đời, tôi lại may mắn gặp được anh.
Cho đến đêm hôm đó, khi tôi tan làm trở về nhà và phát hiện anh không có ở đó.
Tôi gọi vài tiếng tên anh, nhưng không ai trả lời. Sau đó, tôi nhận được tin nhắn WeChat từ anh.
Là tin nhắn văn bản, cần phải dùng phần mềm chuyển đổi thành giọng nói để tôi nghe được.
“Tiểu Đào, anh phải đi công tác đột xuất với sếp, ngày mai mới về nhà được.”
Anh ấy biết tôi không thể nhìn thấy, vì vậy, trước giờ anh chưa bao giờ gửi tin nhắn văn bản cho tôi. Nhưng lần này lại là tin nhắn văn bản!.
Tôi cảm thấy có chút bất thường, vội lấy điện thoại gọi lại cho anh.
Nhưng điện thoại không thể kết nối.
Tôi đứng đó, đờ đẫn một lúc lâu. Trong lòng, linh cảm chẳng lành dâng lên.
Cho đến khi tôi mở ngăn dưới của tủ lạnh để lấy một hộp kem mà anh mua cho tôi.
Ngăn đông lạnh đầu tiên bị lớp băng dính chặt lại, tôi phải mất nhiều sức mới kéo được ra.
Tầng đó vốn rất trống, nhưng lực kéo lại rất lớn. Khi kéo ra, nó đập mạnh vào đầu gối tôi. Tôi vội vàng giữ chặt ngăn kéo, rồi…
Mùi m.áu t.anh tràn lên. Mặc dù rất nhạt, nhưng vô cùng rõ ràng. Khứu giác của người m.ù sẽ không sai được.
Bạn trai tôi… đã gặp chuyện rồi.
Tôi cố gắng hết sức để không run rẩy. Bình tĩnh, tôi lấy hộp kem từ trong tủ lạnh ra.
Nhưng vào khoảnh khắc đó, tay tôi chạm phải thứ gì đó còn vương hơi ấm…
Có lẽ là cơ thể của bạn trai… Chỉ là, không biết đó là phần nào.
—
Tôi định lấy điện thoại báo cảnh sát ngay lập tức, nhưng kìm lại được. Bởi vì mùi m.áu t.anh không phải điều bất thường duy nhất trong căn phòng này.
Ngay từ khi bước vào nhà, tôi đã ngửi thấy một mùi hương kỳ quái. Giống như mùi mồ hôi trộn lẫn với hương nhang, thoang thoảng từ vải vóc.
Ban đầu, tôi nghĩ đó là mùi từ bên ngoài bay vào. Nhưng giờ tôi nhận ra, đó là mùi của một người khác.
Và kể từ lúc bước vào nhà, bất kể tôi đi đâu, mùi đó vẫn bám theo như hình với bóng. Hóa ra, có người đang theo dõi tôi.
Hắn là hung thủ. Và ngay lúc này, hắn đang đứng phía sau tôi.
—
Tôi cố giữ cho môi mình không run lên, hít một hơi thật sâu, đứng dậy, đẩy ngăn kéo trở lại và đóng cửa tủ lạnh lại.
“Rầm” một tiếng.
Ngay sau đó, tôi lấy lại được bình tĩnh.
Dường như tên h.ung t.hủ tạm thời không muốn g.iết tôi, chỉ lặng lẽ bám sát phía sau.
Tôi không thể hiểu nổi vì sao. Nhưng dù thế nào, việc “giả vờ không nhận ra hắn” là điều kiện tiên quyết để tôi giữ m.ạng sống.
Không được để hắn phát hiện ra bất kỳ biểu hiện khác thường nào của tôi. Và tuyệt đối không được mạo hiểm báo cảnh sát.
Tôi ngồi xuống ghế sofa như bình thường. Bắt đầu ăn kem thật nhanh, từng muỗng lớn.
Thứ thường phải mất 4-5 phút để ăn hết, nay tôi nuốt vội chỉ trong chốc lát.
Cái lạnh liên tục kích thích đầu óc tôi, tiếng muỗng cạo vào răng vang lên…
Tôi dùng những “hành động nhỏ” này để giải tỏa nỗi sợ hãi và cơn giận dữ.
Đồng thời, tôi mở tivi, điều chỉnh âm lượng về mức nhỏ nhất trước khi tắt tiếng.
Tôi muốn h.ung t.hủ biết rằng tôi có thính giác rất tốt. Như vậy, hắn sẽ ít để ý đến khứu giác của tôi hơn.
Khi chắc chắn hắn không di chuyển, tôi bắt đầu yên tâm nghĩ cách thoát thân và cầu cứu.
Tôi phải nghĩ ra ngay lập tức. Bởi vì mỗi giây trôi qua, hắn đều có thể g.iết tôi!
Bất ngờ, chuông cửa vang lên.
Có người đến?
Dù là ai, đây cũng là cơ hội. Tôi bước ra cửa, hỏi:
“Tôi là Lâm ca đây, Tiểu Đào, mở cửa đi.”
Dù không nghe thấy bước chân, nhưng mùi của hung thủ bỗng nhạt dần. Hóa ra, người đến đã buộc hắn phải trốn đi.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.