Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 8

2:24 chiều – 13/01/2025

8.

Khung cảnh trong xe lập tức bị máu tươi bao trùm, sự kinh hãi dâng đến tột độ.

Tôi run cầm cập, tay chân cứng đờ vì sợ hãi.

Thế nhưng, trong số các hành khách, tôi nhận thấy có một vài người cũng như tôi, họ nhìn thấy những cảnh tượng kinh dị này. Khuôn mặt họ tái mét, đầy kinh hoàng.

“Lâm Tây Tứ Lộ đã đến trạm, xin mời xuống xe từ cửa sau.”

Khi cửa xe vừa mở ra, một vài hành khách không chịu nổi nữa, họ ôm miệng, mặt đầy kinh hoảng, vội vàng lao xuống xe.

Tôi cũng từ từ di chuyển về phía cửa sau…

Nhìn những người vừa xuống xe, cười lớn nhẹ nhõm như thể trút được gánh nặng, tôi cũng muốn lao xuống theo.

Nhưng khi nhớ lại lời cảnh báo “Không được xuống xe giữa đường,” chân vừa bước ra đã bị tôi rụt trở lại.

Xe lại khởi động, tiếp tục lăn bánh.

Tôi lấy điện thoại ra, định nhắn tin cho bạn bè, bảo rằng tôi sẽ đến muộn, dặn họ cứ đi thư viện trước, không cần đợi.

Nhưng khi mở điện thoại lên, tôi phát hiện ra nó hoàn toàn không có tín hiệu.

Gọi điện, nhắn tin, tất cả đều vô dụng.

Thậm chí, tôi thử gọi đường dây nóng báo cảnh sát, cũng không được.

Lúc này, tôi bắt đầu xác nhận rằng, đây chắc chắn là một chiếc xe buýt ma quái.

Việc duy nhất tôi có thể làm để sống sót chính là tuân thủ quy tắc.

Tôi cố ép mình bình tĩnh lại.

Nhớ về lần trước, chỉ vì không tuân thủ quy tắc, nhường chỗ cho người phụ nữ mang thai, mà tôi đã phải nếm trải nỗi sợ hãi cùng sự trừng phạt chưa từng có.

Nếu bây giờ tôi tuân thủ quy tắc, đến được trạm cuối một cách an toàn và xuống xe, liệu tôi có thể thoát khỏi chiếc xe này không?

Nhưng… liệu đến trạm cuối có thật sự thoát được?

Những người xuống xe giữa đường dường như chẳng gặp phải điều gì kinh khủng cả.

Có khi nào trong những quy tắc đó, lại tồn tại những lời nói dối không?

Phải chăng, tôi thực sự có thể xuống xe giữa đường?

Không biết từ lúc nào, xe buýt đã trở lại như cũ.

Không còn những khuôn mặt biến thành dạng kỳ quái, cũng chẳng còn những mảng thịt rơi vãi khắp nơi hay đứa trẻ bò loạn xạ trên xe.

Không có m/áu, và người phụ nữ mang thai vẫn mặc chiếc áo trắng như lúc ban đầu.

Mọi thứ… đều trở nên bình thường.

Tôi hít một hơi thật sâu.

Tiếng thông báo dừng xe vang lên: “Trạm Lâm Tây Ngũ Lộ đã đến, vui lòng xuống xe từ cửa sau.”

Đã đến trạm Lâm Tây Ngũ Lộ rồi sao?

Nhớ lại thì Lâm Tây Thất Lộ mới là trạm cuối.

Chỉ cần cố thêm hai trạm nữa, sẽ đến điểm cuối.

Cố gắng thêm chút nữa…

Trạm này.

Có người xuống, cũng có người lên.

Một người phụ nữ sang trọng mặc bộ vest đỏ, đi giày cao gót bóng loáng đỏ chót, tay cầm chiếc túi da bò màu đỏ đậm, bước vào xe.

[4. Tuyệt đối không tin tưởng những người mặc đồ đỏ, khi nhìn thấy họ, hãy cúi đầu, tránh đối diện với họ, vì họ là ma quái, rất giỏi trong việc mê hoặc lòng người.]

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024