Chương 3
3.
Mấy ngày trước, cha mẹ tôi vẫn rất yêu thương nhau, họ cũng rất yêu tôi. Ngoài việc mẹ đôi lúc nghiêm khắc với tôi, mọi thứ vẫn rất tốt đẹp.
Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cha mẹ tôi không chỉ thay đổi tính tình mà còn trở thành những con quái vật có thể g.iết tôi bất cứ lúc nào.
Nghĩ đến đây, nước mắt tôi không kiềm được mà rơi xuống.
Hòa thượng ánh mắt nghiêm túc nhìn tôi và nói:
“Tiểu Nguyệt, tình hình rất nghiêm trọng.” Ông ấy ngừng lại một chút rồi tiếp tục:”Cha con đã xúc phạm thần linh trong chùa, bị thần linh trừng phạt. Bây giờ ông ấy đã bị thay thế.”
“Dù ông ấy nói gì, con cũng không được tin!”
Nghe vậy, tôi đứng sững lại.Lời của hòa thượng giống hệt như lời mẹ tôi.Có phải cha tôi thật sự đã bị thay thế không? Lời mẹ tôi nói có thật không, cha tôi thật sự đã bị thay thế?
“Đừng tin lời của ai cả.”Lời nói máy móc của cha vang lên bên tai tôi, kéo tôi trở lại chút lý trí còn sót lại.
“Tôi có lý do gì để tin ông?”Tôi cảnh giác nhìn hòa thượng, giọng nói lạnh lùng hơn một chút.
Thấy tôi không tin, hòa thượng lộ vẻ lo lắng, liên tục nhìn về phía bầu trời đang dần tắt nắng.
“Ta không còn thời gian nữa, con cầm lấy cái này.”
“Nhớ kỹ, buổi tối khi đi ngủ phải đặt dưới gối!”
Vừa nói, hòa thượng đã đưa cho tôi một miếng ngọc bội màu xanh lam.
Ngay sau đó, ông biến mất ngay lập tức, giống như cha tôi.
Cái này… hòa thượng thực sự đã thành tiên rồi sao?
Tôi đi một vòng quanh ngôi nhà, nhưng chỉ phát hiện cửa sổ nhà bà lão hàng xóm là mở, còn tất cả các nhà khác đều đóng chặt cửa sổ và cửa ra vào.
Bà lão ngồi bên cửa sổ, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía nhà tôi.
Khi thấy tôi đi qua, bà như bất ngờ sống lại, nở một nụ cười và tiến lại gần muốn chào tôi.
Tôi cũng vui mừng vì cuối cùng đã gặp được một người bình thường.
Miếng ngọc bội trong tay tôi đột nhiên bắt đầu nóng lên, tôi cúi đầu nhìn, bề mặt xanh lam ban đầu bắt đầu mờ dần chuyển sang màu đỏ nhạt.
Sao lại thế này? Miếng ngọc bội này vừa nãy còn bình thường mà.
Khi thấy tôi nắm chặt miếng ngọc bội, sắc mặt bà lão đột nhiên thay đổi.
“Tiểu Nguyệt, sao con lại cầm thứ tà vật này, mau bỏ đi!”
Tà vật? Tôi nhìn bà lão mà không hiểu gì.
Bà lão sắc mặt nghiêm trọng lấy miếng ngọc bội từ tay tôi, chăm chú quan sát.
Chỉ thấy mặt sau của miếng ngọc bội khắc những chữ Phạn phức tạp, giống như một bộ kinh Phật.
Các đường nét nối lại với nhau, tạo thành hình dáng một bức tượng Phật uy nghiêm.
Khi miếng ngọc bội lại gần bà lão, nó phát ra một ánh sáng đỏ nhạt lần nữa.
“Miếng ngọc bội này rất tà ác, con tuyệt đối đừng để nó gần mình khi ngủ.”
Bà lão nghiêm nghị đưa miếng ngọc bội cho tôi, sau đó giấu tay ra sau lưng.
Tôi nửa tin nửa ngờ cầm lấy miếng ngọc bội, chẳng lẽ hòa thượng đã lừa tôi?
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.