Chương 1
Con gái tôi vừa vào đại học chưa được bao lâu đã bị bọn buôn người bắt cóc vào vùng núi sâu.
Một năm sau, con gái trốn được về nhà.
Nhưng thân thể con gái đã bị hành hạ đến mức không còn lành lặn, bụng lại mang thai.
Mẹ chồng ôm cháu gái trong lòng khóc lóc đầy đau xót.
Cô em chồng của tôi thì như phát điên, lập tức báo cảnh sát đòi lại công bằng cho cháu gái.
Chồng tôi thì đỏ mắt, tuyên bố sẽ giết chết bọn buôn người.
Còn tôi, lặng lẽ nấu một bát canh gà, dặn con gái chăm sóc thai nhi cho tốt.
1.
“Con về rồi, mẹ ơi!”
Con gái tôi mất tích tròn một năm, đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà.
Giữa mùa đông giá rét, hình ảnh nó đầu bù tóc rối, quần áo rách nát, chân trần lấm lem đứng trước mặt tôi.
Qua lớp áo rách nát, lờ mờ nhìn thấy những vết bầm tím và sẹo chằng chịt trên người nó.
Mẹ chồng tôi đang nấu ăn nghe tiếng, lập tức chạy ra cửa.
“Cháu gái ngoan của bà, cuối cùng cháu cũng về rồi!”
“Cả nhà tìm cháu suốt một năm trời đấy!”
“Cô cháu và bố cháu giờ vẫn còn đang đi dán thông báo tìm người đây.”
Mẹ chồng rưng rưng nước mắt ôm lấy con gái tôi vào lòng, run rẩy vừa khóc vừa kể lể.
Chồng tôi, Chu Minh Vũ, và cô em chồng nghe tin, lập tức chạy về nhà.
Hàng xóm xung quanh cũng kéo đến đứng xem.
Vừa nhìn thấy con gái tôi trở về, cô em chồng không ngừng xoa những vết thương trên người nó, vẻ mặt đầy đau lòng:
“Rốt cuộc là kẻ súc sinh nào nhẫn tâm đến mức đánh cháu gái tôi ra nông nỗi này?”
Vừa dứt lời, cô em chồng đột nhiên tròn mắt, kinh ngạc đưa tay sờ bụng cháu gái, giọng run run:
“Dao Dao, bụng cháu sao lại to thế này?”
Con gái tôi cúi đầu, đau đớn nói:
“Cháu mang thai rồi.”
Nghe xong câu đó, cả căn phòng lập tức xôn xao.
“Nghe nói con bé bị bắt cóc, cả nhà họ tìm kiếm đến phát điên, không ngờ vất vả lắm mới tìm được, lại bị hành hạ đến mức này, còn mang thai nữa sao?”
“Đáng tiếc quá! Con bé là sinh viên xuất sắc của trường đại học danh tiếng, từ nhỏ đã ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Một đứa trẻ tốt như thế, sao lại gặp phải chuyện này chứ?!”
“Thật là nghiệt ngã, sau này làm sao nó ngẩng đầu nhìn mọi người được đây?”
“Ôi, đời con bé thế là coi như hủy hoại rồi!”
Những lời bàn tán của hàng xóm khiến con gái tôi cúi gằm mặt xuống.
Mẹ chồng không kìm được bật khóc nức nở:
“Cháu gái ngoan của bà ơi, cháu đã chịu bao nhiêu khổ cực thế này!”
Cô em chồng sau khi gọi báo cảnh sát xong, nắm chặt tay con gái tôi, phẫn nộ nói:
“Dao Dao, cháu yên tâm, cảnh sát nhất định sẽ điều tra rõ việc này. Những kẻ làm hại cháu sẽ không thoát được đâu!”
Chu Minh Vũ tức giận đấm mạnh vào tường:
“Để tôi biết ai đã hại con bé, tôi nhất định sẽ g.iết c.hết hắn!”
Mọi người đều phẫn nộ, còn tôi thì lặng lẽ bưng ra một bát canh gà vừa nấu xong.
Tôi đưa bát canh đến trước mặt con gái:
“Uống canh gà đi, chăm sóc thai nhi cho tốt.”
Nói xong, tôi cẩn thận múc một muỗng canh, nhẹ nhàng đút vào miệng con gái.
Những người khác thấy hành động của tôi, đều sửng sốt đến tròn mắt.
“Đầu óc Tống Thanh Lan này có vấn đề sao? Con gái bị hại thành ra thế này mà còn bảo nó chăm sóc thai nhi cho tốt?”
“Đúng vậy, chưa chồng mà mang thai, kẻ làm con bé có thai lại là một tên cầm thú, làm mẹ kiểu gì mà lại nói ra những lời như thế?”
“Thật khó hiểu, đúng là không ra gì!”
Giữa những lời xì xào, Chu Minh Vũ nhíu mày, khó hiểu hỏi tôi:
“Em bị kích động quá lâu không gặp con nên mất trí rồi sao?”
Cô em chồng cũng khó chịu ra mặt:
“Đúng đấy chị dâu, rõ ràng Dao Dao bị hại mới mang thai, sao chị có thể để con bé giữ lại đứa trẻ của kẻ cầm thú kia?”
“Chuyện này mà lộ ra ngoài, sau này người ta sẽ nghĩ gì về Dao Dao đây?”
Mẹ chồng đau lòng, gắt gao nói:
“Chỉ nghĩ đến việc Dao Dao còn trẻ mà phải chịu bao nhiêu khổ đau, tim tôi quặn thắt lại. Dù thế nào đi nữa, đứa trẻ trong bụng cũng không thể giữ, nếu không cả đời Dao Dao sẽ bị hủy hoại!”
Tôi bình thản đáp:
“Chuyện này là của Dao Dao, để con bé tự quyết định.”
Nói rồi, tôi nhìn con gái một cách nghiêm túc:
“Con có muốn giữ lại đứa trẻ không?”
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.