12.
Lúc này, Linh Tĩnh cười, đưa cho tôi một chiếc quạt gỗ, và thì thầm dặn dò:
“Tối nay, cô đi đến nhà ăn, dùng chiếc quạt này gõ ba cái lên đầu con ma đó, rồi quay ngược chiều kim đồng hồ ba vòng quanh nó, linh hồn nó sẽ bị phong ấn, không thể quay lại nhập vào cơ thể cô nữa.”
Tôi nhận chiếc quạt, nhưng không nghe theo lời Linh Tĩnh mà ném chiếc quạt vào ly nước bên cạnh.
Nước dâng lên, chiếc quạt nhanh chóng tan thành tro bụi.
Cùng lúc đó, Linh Tĩnh và Trần Thiên Thiên quỳ xuống đất, đau đớn ôm đầu.
Tôi nở một nụ cười nhạt.
“Ma sợ nước, các người chết vì hỏa hoạn, nên bất kỳ vật gì của các người, chỉ cần gặp nước là sẽ bị tiêu hủy.”
Linh Tĩnh ôm đầu, đau đớn lăn lộn trên sàn, nhưng vẫn nhìn tôi.
“Mục Tuyết, đừng quên chúng tôi có bóng, mà ma thì không có bóng.”
Tôi gật đầu.
“Ma không có bóng.”
“Nhưng các người đừng quên, ký túc xá này vốn là ký túc xá của ma, ma sẽ không có bóng trong không gian không thuộc về mình, nhưng một khi trở lại địa phận của ma, bóng sẽ xuất hiện.”
“Và theo lý thuyết này, người sống vào địa phận của ma cũng sẽ không có bóng.”
Nói xong, tôi dùng đèn pin chiếu lên tường và đặt tay mình vào trước đèn pin.
Dù tôi có làm gì, trên tường vẫn là một mảng trắng, không có bóng xuất hiện.
“Xem ra cô cũng không phải ngốc lắm.” Linh Tĩnh căm phẫn nhìn tôi.
“Nhưng đừng quên, đây là ký túc xá của ma, không phải ký túc xá của người. Cô nghĩ mình sẽ sống sót ra ngoài sao?”
Nói xong, Linh Tĩnh ra hiệu cho Trần Thiên Thiên. Cả hai đồng loạt vươn tay với móng vuốt sắc nhọn, lao về phía tôi.
Tôi quay người chạy ra cửa, nhưng cửa đã bị khóa chặt.
Có vẻ hôm nay tôi sẽ chết trong tay hai con ma này.
Tôi ôm đầu, đau khổ ngồi trên đất, chờ chết.
Nhưng tôi chờ cả một lúc mà vẫn không chết.
Khi tiếng thét vang lên, tôi từ từ mở mắt.
Chỉ thấy cửa ký túc xá bị xé toạc, dì cầm rìu đứng trước mặt tôi, còn Linh Tĩnh và Trần Thiên Thiên đã biến mất.
Toàn bộ ký túc xá chỉ còn lại một đống tro đen.
Dì nói dì đã tiêu diệt linh hồn ác quỷ.
Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng phước đức.
Mỗi tầng phước đức tương đương với mười công đức.
Bảy tầng phước đức là bảy mươi công đức.
Vậy là, cộng với công đức dì tích lũy trước đó, đã đủ một trăm công đức.
Điều đó có nghĩa là, đứa con của dì có thể đầu thai một cách suôn sẻ.
———–
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.