Chương 7
7.
Trong bồn tắm là cả một bể máu, trên tường chi chít dấu tay đỏ thẫm.
Khi linh hồn tôi lướt vào, cơ thể vô hình không ngừng run rẩy.
Những ký ức đau đớn khi bị kẻ sát nhân hành hạ cuộn trào, nỗi đau dữ dội khiến tôi bất giác co quắp lại. Tôi cảm giác linh hồn mình như đang tan biến dần.
Hôm đó, khi cha bảo tôi đến gặp chị họ, tôi đã rất do dự.
Năm đó, cha đi công tác, chị họ bỏ thuốc vào đồ uống của tôi rồi đưa tôi lên giường bạn trai cô ta.
Chính vì tôi cầm kéo đâm mạnh vào đùi mình, máu phun ra làm họ sợ hãi, tôi mới may mắn thoát khỏi thảm kịch.
Khi cha trở về, chị họ lại khóc lóc lao vào lòng ông, bịa ra câu chuyện hoàn toàn khác.
“Cậu ơi, Niệm Niệm thích bạn trai con, còn trần truồng nằm trên giường quyến rũ anh ấy. Con chỉ nói cô ấy vài câu, thế mà cô ấy không nghĩ thông suốt nên muốn tự vẫn.”
“Cậu, là lỗi của con, con không chăm sóc tốt cho Niệm Niệm.”
Mặt tôi tái nhợt, vội vã biện minh, “Cha, con không có…”
Nhưng cha chẳng thèm nghe, giáng cho tôi một cái tát nảy lửa.
“Mày hèn hạ đến mức đó sao? Thấy đàn ông là lao vào quyến rũ! Sao không đâm thẳng kéo vào động mạch mà chết luôn đi! Mày còn mặt mũi sống trên đời này à?”
Tôi tê dại chịu đựng cơn giận của cha, không giải thích thêm lời nào.
Sau đó, chị họ cùng bạn trai ra nước ngoài.
Lần này, vì cha bắt phải đến gặp chị họ để chuẩn bị cho lễ kết hôn của hai người đó, tôi đành phải miễn cưỡng đến gặp cô ta.
Tôi không ngờ, đó lại là bước chân dẫn tôi vào một vực thẳm khác.
Vừa bước vào nhà, bạn trai của chị họ từ phía sau ôm chặt lấy tôi, giọng điệu đầy lả lơi và dung tục:
“Đã vài năm không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp, làm anh đây muốn vui vẻ một phen!”
Tôi phát điên chống cự, còn chị họ thì vung tay tát tôi một cái đau điếng, “Ngoan ngoãn một chút!”
Tôi như một con búp bê vải bị ném vào góc, cô ta dùng dây trói chặt tôi lại.
“Thành Viễn, anh không phải còn thiếu 3 triệu để đạt chỉ tiêu sao?”
“Một lần dứt điểm luôn. Cô ta chắc chắn sẽ đi báo cảnh sát, chi bằng giết luôn, lấy sổ đỏ bán căn nhà này, chắc chắn gom đủ tiền.”
“Chúng ta kết hôn trong nước, sau đó trốn ra nước ngoài.”
Giọng cô ta nhẹ nhàng như thể tôi chỉ là một con gà chờ bị làm thịt.
Người đàn ông cầm tay cô ta, nhẹ nhàng hôn lên, “Vợ à, em thật tốt, lúc nào cũng vì anh mà suy nghĩ, anh yêu em chết mất!”
Chị họ nhìn anh ta đầy âu yếm, “Chồng à…”
Hai người không ngần ngại â.n á.i trước mặt tôi.
Khi động mạch toàn thân bị cắt đứt, cơ thể tôi từ từ chìm xuống nước, tôi lại cảm thấy một sự bình yên đã lâu không có.
Lúc ấy, cha bất ngờ gọi điện.
Cô ta ác ý đặt điện thoại bên tai tôi.
Đầu dây bên kia, giọng cha vẫn không ngừng mắng mỏ:
“Mày c/hết ở đâu rồi! Tuần sau lết x/ác đến dự lễ đính hôn của chị họ mày ngay!”
Cổ họng tôi bị r/ạch t/oang, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ.
Nhưng rõ ràng cha không hề nhận ra.
“Mày câm rồi sao? Không nói một lời nào!”
“Đừng giả chết! Tao nói cho mày biết, dù mày có bò thì cũng phải bò đến chứng kiến hạnh phúc của họ!”
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.