2.
Nếu thèm quá, chỉ gọi một bát lẩu cay nhỏ, dùng năm miếng giấy thấm dầu để hút hết dầu mỡ, trước khi ăn còn phải tráng qua nước.
Khi hai bạn cùng phòng khác mang đồ ăn ngon về, chúng tôi lập tức leo lên giường, bịt mũi, nhét tai, tránh để bản thân mất kiểm soát.
Cứ thế, sống chẳng ra người chẳng ra m/a suốt một tuần.
Khi cân lại, tôi giảm được 1 kg, còn Lý Triển Nhan giảm tận 2,5 kg.
“Cái này quá bất công rồi!”
Cô ấy vui mừng khôn xiết, đắc ý nói với tôi.
“Không còn cách nào khác, bổn công chúa đây là thể chất dễ giảm cân, thân thể thánh giảm cân, chắc chắn khiến cậu ghen tị!”
Ghen tị thì không hẳn, nhưng tôi thật sự không hiểu, chúng tôi ăn uống như nhau, vận động cũng giống nhau, tại sao hiệu quả lại chênh lệch một nửa.
Để sớm đuổi kịp tiến độ của cô ấy, tôi đổi sang một phương pháp giảm cân còn cực đoan hơn –
Phương pháp giảm cân Harvard: mỗi ngày chỉ ăn rau hoặc trái cây.
Trong khi đó, Lý Triển Nhan vì giảm cân hiệu quả, bắt đầu có chút lơ là. Buổi sáng chạy bộ hầu như không đi nữa, thậm chí đôi khi còn ăn cả bữa tối.
Cô ấy sống thoải mái suốt một tuần, còn tôi thì gần như đói muốn ngất. Nhưng đến cuối tuần, khi cân lại, kết quả thật vô lý.
Tôi chỉ giảm được 0,5 kg, còn cô ấy giảm hẳn 5 kg!
“Không phải chứ, Lý Triển Nhan, cậu uống thuốc giảm cân rồi à?”
“Không đâu, nhưng dạo này đúng là giảm nhanh thật, quần áo cũng rộng hẳn ra.”
Cô ấy bước tới nhéo mấy ngấn mỡ trên bụng tôi.
“Cậu cũng có hiệu quả mà, cố gắng thêm chút nữa đi.”
Vừa nói, cô ấy vừa lấy điện thoại ra đặt đồ ăn.
“Mình giảm nhiều quá rồi, phải ăn gà rán, lẩu cay để bù lại. Cậu ăn không?”
“Biến.”
Sau khi gầy đi, Lý Triển Nhan vui vẻ không kể xiết.
Cô ấy đã giảm cân rất nhiều lần, nhưng lần này lại là lần nhẹ nhàng nhất.
Cô ấy còn thuận lợi được chọn vào đội cổ vũ, còn tôi thì vì tay chân không phối hợp mà bị loại.
Cô ấy nhận ra rằng, đôi chân, vòng eo tiêu chuẩn của nhóm nữ thần tượng dường như không khó để có được.
Hiện tại, vòng eo của cô ấy mảnh mai đến mức như thể chỉ cần hai bàn tay là có thể nắm trọn.
Xương quai xanh lộ rõ đến kinh ngạc, khuôn mặt cũng nhỏ xinh như lòng bàn tay.
Thú thật, nhìn cô ấy giờ đây, đã gầy đến mức hơi đáng sợ, như thể chỉ cần chạm nhẹ sẽ vỡ vụn ra.
Tuy nhiên, trên ảnh thì trông cực kỳ đẹp. Cô ấy mua rất nhiều trang phục kiểu hot girl, đăng vài bức ảnh lên mạng, tài khoản lại tăng thêm không ít người theo dõi.
[Wow, chị gái xinh đẹp quá!]
[Bạn gái thế này ai mà không muốn.]
[Lưu ảnh làm hình nền, động lực giảm cân.]
[Giảm cân thành công quá, xin bí quyết!]
Xem ra cô ấy đã thành công chuyển từ blogger đời sống sang blogger nhan sắc.
Đang lướt xem, tôi đột nhiên thấy một ID quen thuộc.
Đó chính là người đã đăng bình luận mà lần trước tôi chưa đọc hết.
[Không còn kịp nữa, tự cầu may đi.]
Giữa hàng loạt bình luận khen ngợi từ các fan nhan sắc, bình luận của người này trông có phần chói mắt, khiến vài fan hâm mộ lập tức nhảy vào phản bác.
Họ nói anh ta ghen tị, nói anh ta sống không hạnh phúc, thậm chí nói anh ta có vấn đề.
Nhưng từ bình luận của anh ta, tôi chợt nhớ lại sự việc gần như đã bị lãng quên, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác lạnh lẽo.
Lần trước, anh ta nói việc chụp ảnh với xác ướp là phạm phải điều cấm kỵ, bây giờ lại nói “tự cầu may”.
Tôi khó mà không liên tưởng hai chuyện này với nhau. Nghĩ mãi nghĩ mãi, cuối cùng tôi không kìm được mà nhắn tin riêng cho anh ta.
[Chào bạn, tôi muốn hỏi, câu ‘tự cầu may’ mà bạn nói có ý nghĩa gì vậy? Có liên quan đến việc chụp ảnh với xác ướp không?]
Không ngờ vừa gửi tin nhắn đi, tôi đã nhận được phản hồi ngay.
[Là đương sự trả lời?][Không, tôi là bạn thân của cô ấy.][Bảo chính cô ấy liên hệ với tôi.]
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.