Chương 5
5.
Vì đã đến cuối kỳ, nhiều bạn chọn về nhà sớm nên quản lý ký túc xá rất lỏng lẻo.
Khoảng hơn 10 giờ sáng, Vương Ninh hỏi chị ba về việc mọi người trong ký túc của chúng tôi có ở đó không.
Chị ba nói với anh ta rằng chị cả đi quẩy, chị hai đi du lịch với bạn trai, còn tôi thì ra ngoài tìm việc.
Vương Ninh lại hỏi: Mọi người khi nào quay về?
Chị ba trả lời rằng tôi và chị hai có lẽ tối nay mới về, còn chị cả thì trưa nay sẽ quay lại.
Như vậy, anh ta đã nắm rõ hành tung của từng người trong ký túc xá chúng tôi.
Sau đó, anh ta đề nghị chị ba rủ chị tư và chị năm sang ký túc nam đánh bài và mời ăn.
Chị ba vừa khóc vừa kể:
“Tôi không nghĩ nhiều, tôi tưởng anh ta biết mọi người trong ký túc không thích mình, nên muốn thể hiện tốt hơn…”
Chị tư suýt nữa lao đến đánh cô ấy:
“Cô bị bệnh gì mà lại có suy nghĩ ngớ ngẩn như thế hả?!”
Tôi kiệt sức, nhưng vẫn lao đến ngăn chị tư:
“Đủ rồi! Chẳng lẽ chính các cô cũng không nghĩ như vậy sao?!”
Chị tư im lặng.
Vì thực ra, đúng là họ đều nghĩ như vậy. Ba năm qua họ đã quen với việc nghĩ rằng Vương Ninh phải cố gắng lấy lòng họ.
Vậy nên chị tư và chị năm mới vui vẻ chạy sang ký túc nam!
Có lẽ vì sợ chị tư lại phát điên, chị ba nép sát vào tôi, ánh mắt cảm kích nhìn tôi một cái.
Nói thật, tôi cũng không muốn quan tâm cô ta lắm…
Khi chị tư và chị năm đến ký túc nam, Vương Ninh đột nhiên lấy cớ có bạn nhờ giúp đỡ rồi rời đi.
Anh ta để mặc chị ba, chị tư và chị năm ở lại ký túc nam, trong khi tôi và chị hai thì đã chắc chắn không quay về.
Sau đó, vào lúc 11 giờ 15 phút, anh ta chờ được chị cả về và ra tay g/iết người.
Nhưng điều anh ta không ngờ là tôi đã quay về sớm vào khoảng 11 giờ, vô tình nghe được toàn bộ quá trình anh ta gây án.
Đến 11 giờ 45 phút, chị ba nhắn tin cho anh ta, nói rằng chị năm không kiên nhẫn nổi và đã rời đi.
“Anh làm cái gì vậy?! Bọn em không đợi nổi nữa!”
Lúc đó, anh ta vừa dọn dẹp xong hiện trường. Nhận được tin nhắn của chị ba, anh ta cẩn thận rời khỏi đó.
Quả nhiên trên đường đi, anh ta gặp lại chị bà và chị tư, rồi cùng quay lại ký túc nữ.
Nữ cảnh sát nói:
“T/hi t/hể và hung khí được giấu trong tủ đồ, nhưng anh ta vẫn bất an, vì vậy mới đi cùng mọi người quay về. Khả năng cao là anh ta sẽ tiếp tục gây án trong cơn kích động.”
Chị ấy nói chúng tôi có thể đang gặp nguy hiểm.
Vương Ninh có thể giết người, dọn dẹp hiện trường trong vòng nửa tiếng, chứng tỏ tâm lý anh ta cực kỳ vững vàng và hành động này đã được lên kế hoạch từ trước.
Và kiểu tội phạm này, khả năng gây án lần nữa là rất cao.
Xét đến việc ký túc xá của chúng tôi là hiện trường đầu tiên của vụ án, nhà trường đã sắp xếp cho chúng tôi một ký túc khác để tạm thời nghỉ ngơi.
Ngoài ra, cảnh sát và nhà trường đều tăng cường tuần tra để bảo vệ an toàn cho chúng tôi.
Tối hôm đó, tôi và chị tư trong tình trạng vô cùng nhếch nhác quay trở lại trường.
Chị ba không về, cô ấy nhất quyết ở lại đồn cảnh sát chờ tin tức, ai khuyên cũng không được.
Nhưng chị hai và chị năm vẫn chưa trở về.
Tôi gọi điện cho chị hai, chị hai nói rằng cô ấy đang ở cùng bạn trai là Chung Minh. Tôi chỉ có thể dặn cô ấy cẩn thận, hoặc tốt nhất là bảo Chung Minh đưa cô ấy về sớm.
Nghe giọng điệu của cô ấy thì có vẻ không muốn về, mà tôi cũng không tiện ép, vì quan hệ của chúng tôi không thân đến mức đó.
Điện thoại của chị năm thì không liên lạc được.
Tôi gọi thêm vài lần.
Chị tư nói:
“Cậu đừng gọi nữa! Cô ấy thấy sẽ tự gọi lại cho cậu!”
Tôi miễn cưỡng cúp máy. Không khí trong phòng trở nên yên lặng đến kỳ lạ.
Giữa tôi và chị tư cũng rất ngượng ngùng, dù sao cũng vừa đánh nhau.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.