2.
Theo kết quả, Vương Thực hoàn toàn không có bạn gái, cũng chẳng hề trúng số hay phát tài gì cả. Cuộc sống của cậu ấy rất đơn giản, chỉ đi đi về về giữa nhà và chỗ làm.
Cảnh sát cho rằng Vương Thực chỉ đang đùa giỡn với tôi, còn tôi lại ngây ngô tin lời cậu ấy.
Một người làm quản lý bảo tàng bỗng nhiên phát tài, bản thân chuyện này đã rất vô lý. Tôi lúc đó cũng không tin, thậm chí còn trêu cậu ấy: “Đừng có mơ giữa ban ngày nữa!”
Nhưng trong điện thoại, giọng cậu ấy vô cùng nghiêm túc:”Tôi mà lừa cậu thì tôi là cháu cậu. Mai anh em mình gặp nhau đi. Từ giờ cậu cứ theo tôi mà làm ăn. Trước đây chúng ta đã nói có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. Cậu chuẩn bị tử tế vào, tôi sẽ giới thiệu chị dâu với cậu.”
Giọng nói quen thuộc ấy vẫn còn vang vọng bên tai tôi, như thể cậu ấy vẫn ở ngay bên cạnh. Vậy mà giờ đây âm dương cách biệt.
Càng nghĩ, lòng tôi càng đau. Đột nhiên, tôi nhớ ra điều gì đó và vội vàng lấy nhật ký của cậu ấy ra.
Tôi lật từng trang ghi chú, rồi dừng lại ở một trang với rất nhiều chữ:
Ngày 31 tháng 8 năm 2022, mưa lớn.
Hôm nay vì thời tiết xấu, bảo tàng đóng cửa sớm để thực hiện buổi tổng vệ sinh hàng tháng.
Tôi đã dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ bảo tàng, kể cả những món cổ vật bên trong các tủ trưng bày. Tôi cũng cẩn thận lau chùi lớp bụi trên chúng. Đến khi xong xuôi, đã là 8 giờ tối.
Bên ngoài mưa như trút nước. Vì tiếc tiền không muốn đi taxi, tôi định chờ mưa tạnh rồi mới về.
Chờ đợi quá nhàm chán, tôi đã lấy ra một chiếc gương đồng thời Tống trong tủ trưng bày. Mặt gương được phủ bởi một lớp nhung đỏ, chỉ để lộ phần hoa văn phức tạp và lộng lẫy ở mặt sau.
Người quản lý bảo tàng đã từng nói, không cần phải lau chùi chiếc gương này, vì vậy nó đầy bụi.
Tôi có chút ám ảnh với việc sạch sẽ, nhìn vào đó thật khó chịu, nên đã tháo lớp nhung đỏ xuống và lau sạch chiếc gương.
Mặt gương sáng lên, có thể nhìn thấy rõ hình bóng của con người…
Nhật ký đến đây bỗng dừng lại đột ngột. Tôi vội vàng lật sang trang tiếp theo, nhưng không thấy gì cả.
Tôi kiểm tra kỹ cuốn nhật ký, không có dấu vết của việc xé trang.
Điều này ngay lập tức khiến tôi nghi ngờ. Một người luôn viết nhật ký mỗi ngày, sao lại đột ngột ngừng viết sau ngày 31 tháng 8?
Ngày 31 tháng 8 rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thời gian Vương Thực qua đời là ngày 14 tháng 9, trong suốt nửa tháng này, Vương Thực đã kiếm được một khoản tiền lớn và làm quen với cô bạn gái mà cậu ta đã nhắc đến?
Vì là “bạn gái” của Vương Thực, người có thể khiến cậu ấy gọi điện cho tôi để thông báo tin vui và thừa nhận cô ấy, chắc chắn không thể không xuất hiện trong nhật ký của cậu ấy.
Chỉ có một khả năng, sự xuất hiện của cô “bạn gái” này chính là trong khoảng thời gian nhật ký bị ngắt quãng đó!
Để làm rõ những ngày thiếu này, tôi đã đến bảo tàng tiếp nhận công việc của Vương Thực.
Lương của quản lý bảo tàng rất cao, lên tới 30,000 mỗi tháng, cùng với bảo hiểm và tiền trợ cấp, trong ngành này gần như không ai có thể sánh kịp.
Lương cao như vậy, mọi thứ đều có vẻ kỳ lạ, tôi quyết định đi tìm người trước đây từng làm công việc này để hỏi thăm.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.