Skip to main content
Thế giới truyện tiên hiệp
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 4

1:58 chiều – 13/01/2025

4.

Về đến nhà, tôi viện cớ cơ thể không khỏe rồi lập tức trở về phòng.

Tôi bảo Giang Minh nửa tiếng sau hãy gọi tôi ra. Bình thường anh ta rất chiều theo ý tôi, và hôm nay cũng không ngoại lệ.

Tôi có nửa tiếng để tìm ra di vật của vợ cũ anh ta, một tấm gương, và ba nén nhang.

Qua điện thoại, Vũ Nghiên giải thích rằng, Giang Minh và mẹ anh ta đã mời một thầy pháp đến lập trận pháp chiêu hồn này. Mục đích là chuyển dời o.án h.ận của người phụ nữ kia đối với Giang Minh và mẹ anh ta sang cho tôi.

Nếu tôi đeo chiếc vòng này mà c.hết, linh hồn của người phụ nữ từng nhảy lầu sẽ nghĩ rằng Giang Minh đã c.hết.

Tôi bị bọn họ dụ đến đây để làm vật hiến tế.

Nếu không phải vì gọi video với Vũ Nghiên và vô tình để lộ chiếc vòng ngọc, có lẽ giờ này tôi vẫn còn bị che mắt, đến c.hết cũng chẳng biết âm mưu này!

Căn phòng này quay về hướng Đông Nam. Tôi lần lượt lục tung vài cái tủ quần áo, và quả nhiên, bên trong có quần áo của phụ nữ.

Vậy nên, vợ cũ của Giang Minh từng sống chính tại căn phòng này!

Cô ấy từng sinh con gái ở đây, rồi cũng t.rầm c.ảm tại nơi này, sau đó nhảy xuống từ tầng 22.

Không hiểu sao, lòng đồng cảm của tôi vào khoảnh khắc này bỗng dâng trào mạnh mẽ.

Suy cho cùng, cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ đáng thương mà thôi.

Tôi chỉ ngần ngại trong chốc lát rồi lập tức bắt tay vào hành động.

Vũ Nghiên nói, tôi phải mặc quần áo của vợ cũ anh ta và thắp ba nén nhang.

“Nhưng bây giờ tớ không có nhang ở đây.”

“Nếu bọn họ đã mời thầy về lập trận, thì chắc chắn trong nhà cũng có sẵn những thứ này. Cậu nên tìm được chúng trong nhà.”

“Nhưng tớ không biết lấy cớ gì để ra ngoài phòng khách. Bọn họ chắc chắn sẽ nhận ra tớ khác lạ.”

“Yên tâm, tớ đã tới rồi.” Vũ Nghiên trả lời ở đầu dây bên kia.

Ngay sau đó, cả phòng tôi chìm vào bóng tối. Không chỉ phòng tôi, mà phòng khách cũng tối om.

“Tớ đã cắt cầu dao điện. Giờ mẹ con họ chắc đang đi kiểm tra đường điện, cậu mau ra phòng khách lấy nhang đi.”

Vũ Nghiên đến thật đúng lúc. Tôi mở cửa rất nhanh và bắt đầu lục tung các tủ, ngăn kéo, và kệ để đồ trong phòng khách.

Cuối cùng tôi cũng tìm thấy nhang, cùng với một đống giấy tiền, nến, và đồng xu ở bên dưới.

Tôi chỉ lấy những thứ cần thiết rồi quay lại phòng, khóa trái cửa.

“Nhớ kỹ, cậu phải mặc đồ của vợ cũ anh ta, ngồi trước gương, đợi ba nén nhang cháy hết. Gương phải hướng về phía Đông Nam. Trong lúc nhang chưa cháy hết, không được dập tắt. Phải liên tục niệm kinh siêu độ, đến 12 giờ đêm là hoàn tất.”

Vũ Nghiên tiếp tục dặn dò rất nhiều điều, trong khi đó tôi đã bắt đầu thắp nhang.

Giờ vẫn còn hơn hai tiếng nữa mới đến nửa đêm.

Tôi vừa định lấy gương trang điểm từ trong túi thì điện thoại bật lên thông báo một tin nhắn.

[Tiểu Tình, bây giờ cậu đang ở đâu?]

Là bạn từ nhỏ của tôi, Lê Trạch Dương.

[Chuyện lần trước là lỗi của tớ, tớ xin lỗi cậu.]

Lê Trạch Dương đang nhắc đến vụ việc cậu ấy đánh nhau với Giang Minh.

Lần đó sau khi nghe tin tôi và Giang Minh quen nhau, cậu ấy đã vượt cả ngàn dặm để đến đây và gây sự với Giang Minh.

Cậu ấy nói rằng cậu ấy rất thích tôi, tại sao tôi lại chọn Giang Minh, rõ ràng tôi và cậu ấy mới là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau.

Tôi cười và bảo cậu ấy: “Giờ là thời đại nào rồi mà còn tin vào thanh mai trúc mã, thỏ còn chẳng ăn cỏ gần hang cơ mà.”

Tôi vốn chỉ coi Lê Trạch Dương như một người bạn, nhưng cậu ấy không thể chấp nhận điều đó, rồi đi đánh Giang Minh.

Lúc đó tôi còn tức đến mức nói rằng sẽ cắt đứt quan hệ với cậu ấy.

Giờ nghĩ lại, thật không đáng vì một kẻ tồi tệ như Giang Minh mà làm tổn thương bạn bè xung quanh.

[Không sao đâu, lần trước tớ nói cắt đứt chỉ là trong lúc nóng giận thôi, cậu đừng để tâm.]

Tôi gửi tin nhắn này đi, chưa kịp lấy chiếc gương thì cậu ấy lại gửi thêm vài tin nhắn khác.

【Tiểu Tình, tớ không muốn phá hỏng hạnh phúc của cậu, nhưng tớ muốn nói rằng, Giang Minh không phải người tốt. Tớ đã tìm hiểu rồi, anh ta đã từng kết hôn!】

【Anh ta từng có vợ, và vợ anh ta còn nhảy lầu t.ự t.ử. Một người đàn ông như vậy không đáng để cậu yêu đâu.】

【Cậu không thích tớ cũng được, nhưng cậu không thể ở bên anh ta. Anh ta hoàn toàn không xứng với cậu.】

Tôi đáp lại bằng một câu bình thản: 【Tớ biết rồi.】

Bình luận

Trả lời

Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Email: [email protected]
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net

About Us

Tu tiên ta đắc đạo lúc nào chẳng hay!
Nền tảng nội dung số chất lượng cao
Ngày thành lập: 10/10/2024