7.
Trương Sơn vừa dứt lời, Trần Vọng đã mềm nhũn chân. Anh ta vừa định lên tiếng thì bị Trần Phúc đá một cái.
Lời Trần Phúc nói không sai. Làng đã rất lâu không xảy ra chuyện g.iết người, hơn nữa đa phần dân làng làm việc ở trấn, đều biết rằng g.iết người là phạm pháp.
Dân làng đều gật đầu đồng ý. Ông tôi dẫn đầu xuống núi, mọi người đi theo phía sau.Dân làng tìm từng nhà một, thậm chí lùng sục quanh khu vực gần sông nhưng không thấy dấu vết của Trần Lão Thất.
Dân làng đồng ý rồi nhanh chóng tản về.
Cả nhà chúng tôi trở về nhà.
Ông tôi lại gia cố và nâng cao ngưỡng cửa ở cổng sân.
Trời nhanh chóng tối đen.
Ông tôi nhíu mày, đi đến cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy một bóng người đứng trước cổng sân, tay cầm rìu đang chặt ngưỡng cửa của nhà tôi.
Nói rồi, ông vội vàng xuống giường. Tôi và bà tôi cũng chạy theo ra ngoài.
Thấy ông tôi, bóng người kia vội vã bỏ chạy, chạy rất nhanh, chẳng mấy chốc đã mất hút.
Ngưỡng cửa nhà tôi bị chặt gãy.
Ông tôi nhíu mày, nhìn chằm chằm vào ngưỡng cửa bị chặt gãy, không biết đang nghĩ gì.
Chúng tôi vội vàng đến nhà Trương Sơn.
Nhà Trương Sơn chỉ có hai người, là anh ta và cha anh ta.
Cha Trương Sơn sức khỏe không tốt, vừa nói hai câu đã ho khan mấy tiếng, thậm chí còn ho ra m.áu.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.