15.
Tôi thất thần nhìn về phía trước. Tôi và Viên Mục Dã vốn chẳng hề liên quan gì đến nhau.
Tại sao họ lại chọn tôi c.hết vì anh ấy?
Đó là t.hù h.ận gì? Là o.án gì?
Ông lão lôi từ túi ra một chiếc điện thoại, ngón tay run run lướt trên màn hình. Có lẽ vì tuổi già, tay ông hơi run rẩy.
Tôi chờ mãi đến sốt ruột. Hồi lâu, ông đưa điện thoại cho tôi.
Tôi nhìn vào video trên điện thoại. Nội dung là về một trận l.ở đ.ất ở miền tây nam, cả làng bị chôn vùi, 99 người mất tích.
Ngay lập tức, tôi chột dạ. Phải chăng đó chính là ngôi làng của Viên Mục Dã?
Tôi vội nhấn vào phần bình luận. Nhưng chỉ trong giây lát, tôi sững sờ.
Tôi nhìn thấy chính tài khoản của mình đã để lại một bình luận:
“C.hết thì c.hết, người phàm ai mà chẳng c.hết, có gì đáng để mặc n.iệm.”
Tôi nhớ lại, ngày xảy ra lở đất ở làng Viên Mục Dã, tôi vừa bị sếp mắng té tát, tâm trạng cực kỳ tồi tệ. Vì thế, tôi để lại một bình luận như vậy dưới video.
Không ngờ mối t.hù giữa tôi và Nguyên Mộc Dã lại bắt đầu từ đây.
Ông lão lấy lại điện thoại từ tay tôi, lau chùi rồi nhét vào túi.
“Kính trọng người đã khuất, đừng chỉ trỏ, nói năng bậy bạ. Nếu không, chẳng biết bản thân sẽ c.hết ra sao đâu.”
Ông lão chậm dãi nói sau đó lại đeo túi lưới lên vai, không thèm nhìn tôi thêm lần nào, chống gậy đi vào rừng sâu.
HẾT.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.