tĐồng nghiệp của tôi nói ở quê anh ấy có phong tục: nếu người chồng qua đời, người vợ nhất định phải tuẫn táng theo..
“Nếu em chấp nhận phong tục này, anh sẽ đồng ý làm bạn trai của em.”
1.
Người đồng nghiệp mới tên Viên Mục Dã chỉ vừa vào công ty chúng tôi một tuần trước.
Anh ấy là người đàn ông đẹp trai nhất mà tôi từng gặp. Làn da trắng mịn, đôi mắt dài như phượng hoàng, khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ khiến người khác không thể rời mắt. Đến cả C.ổ Thiên Lạc nếu đứng trước anh cũng phải lu mờ.
Khi anh ấy đề nghị rằng nếu tôi chịu tuân thủ phong tục ở làng, anh ấy sẽ đồng ý làm bạn trai tôi, tôi cảm giác như mình vừa trúng một món hời lớn từ trên trời rơi xuống. Không chút suy nghĩ, tôi gật đầu đồng ý ngay lập tức.
Vài ngày sau là dịp nghỉ lễ Quốc khánh. Công ty cho nghỉ bảy ngày, và Viên Mục Dã đề nghị dẫn tôi về gặp gia đình anh.
Quê anh nằm trong một ngôi làng nhỏ thuộc vùng núi phía Tây Nam. Để tiết kiệm thời gian, chúng tôi quyết định đi máy bay.
Sau bảy, tám giờ đồng hồ di chuyển, khi chúng tôi đến nơi trời đã tối đen.
Mặc dù ngôi làng khá hẻo lánh, nhưng nhà nào nhà nấy đều là nhà hai, ba tầng, thậm chí có nhà xây bốn tầng.
“Viên Mục Dã, làng của anh giàu thật đấy!”
Vừa nói xong, bỗng từ đâu một ông lão nhặt rác lao ra. Toàn thân ông bốc ta lên mùi hôi thối, tóc rối như tổ quạ, lưng mang một cái bao tải rách bẩn không chịu nổi. Miệng ông ta lẩm bẩm những câu nghe không rõ.
Khi nhìn thấy tôi, ông ta trợn tròn mắt như chuông đồng, không nói một lời, cầm cây gậy nhặt rác lao thẳng về phía đầu tôi.
“Quá bẩn! Ngươi quá dơ bẩn! Cút ngay!”
May mà tôi phản ứng nhanh, cây gậy không kịp chạm vào đầu tôi, nhưng cũng đủ làm tôi toát mồ hôi lạnh.
Viên Mục Dã định xông vào đánh ông lão đó, tôi vội vàng ngăn lại. Lỡ có chuyện gì thì rắc rối lớn.
“Đừng để ý, ông ấy bị điên.”
Nghe tôi can vậy anh mới chịu thôi.
Đi được vài bước, tôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ông lão đang dùng gậy đập loạn lên những viên đá, miệng vẫn lẩm bẩm điên điên dại dại:
“Ánh trăng soi, hố trời sâu, làng này mọc lên từ đất của người ch*t…”
…
Cha mẹ của Viên Mục Dã đã qua đời từ lâu, lần này chị gái anh dẫn theo hai đứa con nhỏ ra cửa chào đón chúng tôi.
Theo lời Viên Mục Dã kể, chị anh khi biết anh ấy dẫn tôi về liền đặc biệt quay lại nhà mẹ đẻ để dọn dẹp phòng ốc, để cho chúng tôi có thể ở thoải mái.
Tôi ngay lập tức thân thiết gọi chị, đồng thời đem quà chuẩn bị trước chia cho họ.
Chị của anh ấy nắm lấy tay tôi, vừa quan sát vừa cười tươi gật đầu:
“Em xinh thật đấy, mau vào ăn cơm, chị vừa nấu xong cho em và Mục Dã đây.”
Trên chiếc bàn bát tiên bày đầy những món ngon, từ chim trời, thú chạy trên đất, đến cá bơi dưới nước, món nào cũng đủ cả.
Tôi mừng thầm trong bụng, nghĩ rằng người chị gái này quả thật rất tốt bụng, sau này chắc sẽ dễ dàng hòa hợp.
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.