4.
“[Vì tiền, cô ta thậm chí không cần mạng sống của con trai mình.]”
“[Nếu không nhờ chồng cô may mắn thoát nạn, có lẽ anh ta cũng không còn sống đến giờ.]”
Cảnh sát Trương mặt lạnh lùng hỏi tôi: “Rốt cuộc là chuyện gì thế này?”
“Tôi sinh ra Tiểu Thần, là con trai ruột của tôi, mang thai suốt chín tháng mười ngày, chịu đau đớn suốt bốn, năm tiếng mới sinh ra. Mọi người nghĩ tôi sẽ hại con mình sao?”
Lời tôi vừa dứt, hiện trường lại im lặng một lúc.
Một trong các streamer nghi ngờ hỏi: “Nếu chị không định hại con mình, tại sao lại đổi tiền thật thành tiền âm phủ?”
“Đúng vậy, tại sao lại thế?”
Trên mặt Chu Tiểu Thanh thoáng hiện sự chột dạ. Cô ta bước lên, mắt đỏ hoe, vẻ không thể tin nổi nhìn tôi: “Giám đốc Tần, cho dù công ty gặp khủng hoảng tài chính, chị cũng không thể dùng cách này để đổi lấy số tiền bảo hiểm cao được.”
“Khó khăn của công ty chúng ta ai cũng biết, nhưng Tiểu Thần là một mạng sống!”
Câu nói của cô ta khiến mấy streamer vừa nghi ngờ lập tức hiểu ra.
“Hóa ra là vậy, người phụ nữ này làm tất cả chỉ vì tiền.”
“Dùng chính con mình để đổi lấy tiền bảo hiểm, thật là tàn nhẫn!”
Thậm chí có vài người nghiến răng chửi bới tôi.
Lâm Trí Viễn bày ra bộ mặt nghiêm nghị, như thể lên án người thân của mình: “Không ngờ người từng chung chăn gối với tôi bao năm lại ác độc đến vậy.”
“Cảnh sát, hãy bắt cô ta đi, tôi không có ý kiến.”
Mấy người bên cạnh cũng bắt đầu an ủi anh ta, “Anh bạn, anh cũng bị cô ta lừa thôi.”
“Về sau phải cẩn thận hơn, người phụ nữ này nhìn là biết chẳng phải thứ tốt lành gì.”
“Bắt ngay mụ sát nhân này lại đi!”
Bố mẹ chồng tôi lập tức nắm lấy tay cảnh sát Trương cầu xin.
“Cảnh sát, xin anh, xin anh cứu cháu tôi, bắt kẻ sát nhân độc ác này lại.”
Bà giúp việc Trương, người từ nãy đến giờ không nói gì, bất ngờ quỳ xuống trước mặt tôi.
“Phu nhân, xin bà dừng tay đi, cứu cậu chủ nhỏ đi, dù bà không thích cậu ấy, bà cũng không thể làm vậy với cậu ấy.”
“Tôi biết bà từ trước đã không ưa trẻ con, nhưng cậu chủ nhỏ là con ruột của bà, sao bà có thể đối xử với cậu ấy như vậy?”
Những lời của bà giúp việc càng khiến đám đông phẫn nộ.
“[Hóa ra cô ta không thích con mình, không thích thì đừng sinh ra chứ, thật đáng ghét!]”
“[Cô ta nghĩ ra cách đổi tiền mặt thành tiền âm phủ, lòng dạ thật độc ác.]”
“[Cảm giác bất lực khi không thể chui qua màn hình để tát cho cô ta vài cái.]”
“[Họ đang ở trạm thu phí nào? Tôi sẽ đến ngay bây giờ, xem tôi có đá chết mụ đàn bà này không!]”
Cảnh sát Trương nhìn tình hình, quay sang trừng mắt nhìn tôi: “Chính cô báo cảnh sát, mà xem ra bây giờ người cần bị bắt cũng là cô.”
Lâm Trí Viễn và Chu Tiểu Thanh tựa sát vào nhau, cả hai đều lộ rõ vẻ hả hê khi thấy tôi bị đám đông công kích.
Tôi đối mặt với họ một cách bình thản: “Cảnh sát Trương, bắt người thì cần chứng cứ, đúng không?”
Tôi nhìn Lâm Trí Viễn chậm rãi nói: “Lâm Trí Viễn, trước mặt mọi người tôi đã đưa anh một vali tiền mặt. Giờ anh nói đó là tiền âm phủ, anh có chứng cứ gì không?”
Lâm Trí Viễn tự tin trả lời, “Tiền mặt là do cô chuẩn bị, chắc chắn cô đã đổi thành tiền âm phủ từ trước, chính cô đã hại chết con trai tôi.”
“Cảnh sát Trương, phiền anh bắt người phụ nữ này đi ngay, tôi muốn cô ta đền mạng cho con trai tôi.”
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta: “Tôi thật sự muốn xem một triệu tiền âm phủ trông như thế nào.”
Lâm Trí Viễn căm tức liếc tôi một cái, nhấc chiếc vali lên.
“Đúng là không thấy quan tài không đổ lệ.”
“Tôi sẽ cho mọi người thấy bộ mặt ác độc của người mẹ này khi dùng một triệu tiền âm phủ để giết chết con mình.”
Mọi người xung quanh cũng hùa vào: “Cho cư dân mạng thấy rõ bộ mặt ác độc của cô ta.”
“Đây chính là chứng cứ rõ ràng!”
“Cho cô ta một bạt tai! Đồ mẹ độc ác…”
Người đó chưa kịp nói hết câu…
——————–
Thế Giới Truyện Tiên Hiệp Huyền Ảo.
Copyright © 2025 TruyenBiz.Net
Trả lời
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.